Là người đương nhiên sẽ có tâm tư riêng, gặp được một nhân tài như Tô An Lâm, có ai không muốn nhận đồ đệ đâu chứ.
Tào Thiên Bá trừng to đôi mắt:
“Năm người các ngươi tranh giành một người, có biết xấu hổ không hả? Làm vậy chẳng phải là tổn thương hòa khí hay sao? Được rồi, đừng có ai đoạt nữa, cứ theo lời ta nói mà làm”
Tô An Lâm hít sâu một hơi, trong lòng hắn đương nhiên là rất vui sướng. Xem ra, thiên phú của hắn đã được người khác chú ý tới.
Hắn không nhìn được mà liếc nhìn về phía Cầm tiên tử, ánh mắt nàng vẫn đờ đẫn như cũ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây