Hắc Miêu thật sự muốn gật đầu nói “ thật sự”, nhưng nhìn thấy Mạc Ngôn nét mặt rất biểu cảm kia, mang theo nét hài hước ý cười, lập tức chỉ sợ ngươi này đã biết điều gì....
Muốn biết tên thật của ta? Hừ, sướng được ngươi...
Hắc Miêu giương cằm, cái gì cũng không nói, quay người kiêu ngạo hướng phía lầu mà đi đến.
Mạc Ngôn ha ha cười, nói:
- Cô xem, tôi đã rất có thành ý rồi, nhưng cô một chút thành ý cũng không có, cho nên lưỡng giới thạch thuộc về tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây