Thích Viễn Sơn nghe thấy câu này, không khỏi im lặng hồi lâu mới nói:
- Có rất nhiều chuyện không nói cho cháu là vì muốn tốt cho cháu. Không chỉ có cháu mà còn hai sư huynh nữa, các cháu đều có hướng đi của mình, không cần phải đúc kết chuyện của lớp già chúng ta làm gì. Nếu cháu cứ nhất định đòi một đáp án thì ta chỉ có thể nói cho cháu biết ta và sư phụ cháu không cùng đường. Từ khi sư tổ mất con đường này đã bị cắt đứt. Nhưng ta và sư phụ cháu không hết hi vọng, lập lời thể nuôi cháu lớn và phải tìm được con đường này.
- Hiết rõ là con đường phía trước không thông, ta và sư phụ cháu lại cứ một mực đi về phía trước, lần đi này thế mà cũng đã hơn nửa đời người… Bây giờ con đường này chưa đi đến đâu mà sư phụ cháu đã ngã giữa lộ trình. Cận nhi, đây là không có con đường phía trước và cũng là không có đường về. Ta không hi vọng cháu và hai sư huynh của cháu bước tiếp trên con đường này bởi vì đi tiếp cũng đồng nghĩa với việc không thể quay đầu lại được!
Tô Cận hơi nhíu mày nói:
- Quay về không được?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây