Vu Lăng Vũ ngồi thiền trong hang động, để linh hồn của mình dần dần ngưng tụ lại.
Sư phụ hắn từng nói, linh hồn của hắn không hoàn chỉnh, có thể nói chỉ bằng một nửa linh hồn của người khác, cho nên theo tuổi tác tăng lên, cơ thể hắn sẽ ngày càng yếu ớt. Vì một nửa linh hồn đó không đủ để chống đỡ cơ thể ngày càng cường tráng của hắn.
Ngoài việc cơ thể ngày càng yếu, còn có một nhược điểm nữa, đó là hắn sẽ hôn mê định kỳ, hơn nữa sau khi hôn mê một thời gian sẽ không thể sử dụng linh lực, phải uống đan dược mà sư phụ hắn chuẩn bị để từ từ chữa trị linh hồn.
Hắn liên tục tu luyện hai chu thiên, Tư Mã U Nguyệt vẫn chưa trở về, hắn đứng dậy ra khỏi hang động, phát hiện lúc này trời đã chạng vạng tối.
“Chủ nhân, nàng ta sẽ không cầm đan dược của người bỏ đi chứ?” Khế ước thú khác của Vu Lăng Vũ nói trong không gian khế ước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây