Đợi Tư Mã U Nguyệt thu dọn xong, trong sơn động lại chỉ còn chiếc giường lớn. Nghĩ đến gần đây vì tu luyện nên nàng không hề lên giường ngủ, bây giờ vừa nhìn thấy giường, nàng cũng cảm thấy hơi buồn ngủ.
Nhìn giường lớn như vậy, người nam nhân kia nằm chưa đến một nửa, hiện giờ nàng cũng đang giả nam trang, thế là nàng dứt khoát bò vào trong nằm ngủ.
Không biết qua bao lâu, người nam nhân trên giường từ từ mở mắt, đôi mắt đó lóe lên tia sáng sắc bén trong bóng tối, sau đó lại trở nên trong sáng vô cùng.
“Ưm...” Hắn theo thói quen đưa tay lên sờ trán, nhưng lại động đến vết thương trên người, cơn đau khiến ý thức đang mơ hồ của hắn dần dần trở lại.
“Chủ nhân, người tỉnh rồi.” Giọng nói của Hỏa Kỳ Lân vang lên từ không gian khế ước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây