Khi Tuyên Tắc Linh đến tiền viện, trong sân đã chất đầy hòm xiểng đỏ rực, còn quản gia thì đang bị người của Giải gia chặn ở bên cạnh.
Ánh mắt Tuyên Tắc Linh trầm xuống, bước nhanh hơn.
“Giải đại công tử, các người đang làm gì vậy!”
Quản gia tức giận đến mặt đỏ bừng, trừng mắt nhìn tên công tử mặc cẩm y đứng giữa, nghiến răng quát: “Đừng có quá đáng!”
Giải Thiên Thành khinh miệt liếc nhìn ông ta, chỉnh lại vạt áo, giọng điệu thiếu kiên nhẫn: “Ta làm gì chẳng lẽ ngươi không thấy? Ta còn muốn hỏi ngươi, bây giờ ta bằng lòng đến thực hiện hôn ước, các ngươi nên cung kính nghênh đón, lại chặn ta ở ngoài cửa là có ý gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây