Công chúa đã lên tiếng, Ngọc Thiên Châu không thể từ chối, hơn nữa hắn quả thật cũng không yên tâm rời đi vào lúc này, bèn gật đầu đáp ứng: “Vâng.”
Ánh mắt Yến Hạc lóe lên, nói với Khương Thiền Y: “Điện hạ, chúng ta đi trước nhé?”
“Được.” Khương Thiền Y gật đầu.
Nhìn hai người rời đi, Tuyên Tắc Linh liền hơi khom người hành lễ cảm tạ: “Đa tạ Ngọc công tử.”
Ngọc Thiên Châu thu hồi tầm mắt: “Chuyện nhỏ thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây