Sau khi bọn họ đi, Khương Thiền Y nghỉ ngơi một lát, không bao lâu sau Tuyên Tắc Linh liền đến gọi nàng đi ăn cơm, ăn xong trời đã tối, mọi người nói chuyện một lúc rồi ai về phòng nấy nghỉ ngơi.
Vân Quảng Bạch không dậy ăn cơm, Từ Thanh Thiên không gọi hắn dậy, người hầu Tuyên gia đến gọi một lần, bị ném cho một cái gối mềm vào lòng, trong lòng thầm nghĩ thị vệ của công chúa này tính tình thật lớn, nhưng cuối cùng cũng không dám gọi tiếp.
Khi Khương Thiền Y trèo qua cửa sổ vào phòng Yến Hạc, Yến Hạc đang cởi áo khoác ngoài, hai người nhìn nhau một lúc, Khương Thiền Y quay mặt đi: “Hay là, ta đợi lát nữa lại đến?”
Yến Hạc lặng lẽ mặc áo khoác ngoài vào: “Không sao.”
“Khương cô nương mời ngồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây