Bàn tay đột nhiên lại bị nắm lấy, ngẩng đầu lên liền chạm phải đôi mắt dịu dàng của Khương Thiền Y: “Nếu không phải muội chạy thoát ra ngoài, chúng ta làm sao gặp được nhau, lại làm sao biết được tình cảnh của muội.”
“Đúng vậy, phải nói là, Tuyên cô nương rất dũng cảm.” Vân Quảng Bạch nói: “Trong tình huống đó, một tiểu thư khuê các tay trói gà không chặt dám mưu tính phản kháng, đã là rất giỏi rồi.”
Từ Thanh Thiên cũng nói: “Ta đồng ý với điều này, khi gặp nghịch cảnh dám dũng cảm đấu tranh với số phận, tinh thần này đáng để chúng ta học hỏi.”
Tuyên Tắc Linh sao có thể không biết bọn họ đang an ủi mình, nàng ấy mím chặt môi, đáy mắt ánh lệ long lanh.
Nàng ấy thật may mắn mới có thể gặp được những người tốt như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây