Hai giờ sáng tàu hỏa đến nơi, bên ngoài đen một mảnh, Nhan Đông Thanh không muốn về nhà làm phiền mọi người, lấy thư giới thiệu đi nhà khách, dự định ngủ thẳng đến sáng mai rồi quay về khu mỏ.
Phó Nhiễm mệt đến hai mắt mê mang, cũng không nghe thấy Nhan Đông Thanh nói với nhân viên phục vụ mở một phòng, hơn nữa còn nói cho nhân viên bọn họ là một đôi.
Đầu năm nay, mười mấy tuổi kết hôn cũng có, ba mươi tuổi kết hôn cũng có, người phục vụ không ngạc nhiên gì, ghi hóa hơn rồi đưa cho họ chìa khóa.
Tận đến lúc vào phòng, Nhan Đông Thanh giúp cô cởi giày lên giường, cô mới ý thức được có chỗ không đúng: "Tam Ca, người ngủ ở đâu?"
Sẽ không phải là ngủ dưới đất chứ*.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây