So với thành phố Nam Châu, Khách Thập còn kém một chút, nhìn xung quanh toàn là những căn nhà gỗ lợp ngói, đường đi gập ghềnh, không có giao thông công cộng, nơi sang trọng nhất ở đây có lẽ chính là cửa hàng bách hóa hai tầng.
Phó Nhiễm đi loanh quanh, không hứng thú lắm, lại quay đầu lại tìm kiếm Nhan Đông Thanh ... Kết quả không thấy người đâu…
“Chị, Nhan Đông Thanh đâu mất rồi? Phó Nhiễm vội vàng nhìn kiếm xung quanh.
Vừa rồi hai người mải mê nói chuyện với nhau, không để ý. Sắc mặt Nhan Đông Tuyết tái mét, thậm chí còn tệ hơn cả Phó Nhiễm, lo lắng đi tìm anh.
“Đừng lo lắng, thằng nhóc đó thông minh lắm, sẽ không có chuyện gì đâu. Hai người cứ ở đây đợi đi, tôi quay lại xem sao, đừng đi lung tung xung quanh và lạc mất đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây