Phó Nhiễm không để ý tới sự khác thường của anh, khóe mắt cô nhìn thấy dầu mè đặt trên bàn xi măng với chai nước muối thơm nức.
"Tiểu sư phụ, có bán dầu mè không?" Phó Nhiễm hỏi.
Anh học trò cười nói: "Bán chứ, sao lại không bán, không có vé dầu thì đắt hơn một chút, một tệ năm một lọ, nếu lấy mè để đổi thì năm cân mè đổi một lọ."
Giống cây công nghiệp như hạt mè, trước đây nhà ở nông thôn trước của hay sau hè đều không được phép trồng, mãi đến cuối năm sau khi chi viện quốc gia mới có thể san lấp mặt bằng. Ước tính mỗi người có thể được chia đến hai cân, phải đổi dầu mè để sống qua ngày, nên đã lấy được nhà máy dầu đổi tiền.
"Cũng có mua hạt mè nữa sao?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây