Loan Loan nói chuyện chưa rõ ràng, con con con, con nửa ngày cũng không nói tiếp được gì, mím môi, nước mắt như những hạt đậu rơi xuống, nhào vào trong lòng ngực của cha mà òa khóc, nhìn dáng vẻ như rất uất ức.
Biết là con gái sai, Nhan Đông Thanh vừa không thể nói con trai, vừa không thể đánh con gái, cực kỳ bất đắc dĩ, vỗ vỗ con gái: “Được rồi được rồi, đừng khóc nào, mít ướt.
Giọng điệu dịu dàng này của Hoàng Thượng, khiến cho quốc sư đang đứng nhìn há hốc cả mồm, hai mắt nóng lên, mũi chua xót, lại có chút nhớ tới cha mẹ đã mất của mình.
“Anh làm cái gì vậy. Nhan Đông Thanh liếc mắt nhìn anh.
Đôi mắt của quốc sư đại nhân đỏ lên: “Ngài không nhìn thấy sao, muốn khóc đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây