Có lẽ là thật sự sợ phải đi nhặt rác, Đản Đản coi như là ngoan ngoãn, nằm trên bàn học không cử động lung tung nữa, lấy bút chì, cục tẩy trong hộp bút, quyển vở kẻ ngang ra, không cần biết là có biết viết chữ hay không, cứ bày tư thế ra trước rồi nói.
Phó Nhiễm và Nhan Đông Thanh đứng bên ngoài quan sát một lúc, thấy Đản Đản không náo loạn nữa rồi mới yên tâm rồi đi.
Phần lớn các trường học kỹ thuật dệt đều là các đồng chí nữ, tuổi tác chênh lệch nhau, có các cô gái mười tám, mười chín tuổi, cũng có người đã từng sinh con như Phó Nhiễm, khuôn viên không lớn, đối diện cổng là một tòa nhà gạch đỏ ba tầng, hai bên là nhà trệt, có ký túc xá, có phòng thí nghiệm, phòng mẫu, còn có căn-tin.
Quy mô không thể so được với trường của Nhan Đông Thanh.
Phó Nhiễm có chút nhụt chí: "Anh ba, không đẹp bằng trường của người."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây