Phó Nhiễm không biết phải làm sao với chúng, đưa mắt ra hiệu với Nhan Đông Thanh.
Nhan Đông Thanh đau đầu, vừa dạy con trai không tốt, lại không nỡ la con gái, chỉ đành ôm con trai vào lòng, dùng tay lau nước mắt cho cậu, góp ý nói: "Đợi đến Thủ đô thì đưa em gái cho người ta nuôi được không?"
Đản Đản vừa nghe thì nín khóc, không đồng tình với cha: "Sao cha xấu tính như thế chứ... tâm địa độc ác..."
Nhan Đông Thanh: “…
Có lẽ là sợ cha cậu thật sự vứt bỏ em gái, khi xe lửa dùng ở Thủ đô, Đản Đản cảnh giác vô cùng, mãi cho đến khi xe buýt đến nhà mới của bọn họ thì mới vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi tìm xe tập đi rồi bế em gái vào trong, kéo em gái chạy lung tung trong sân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây