Sợ đưa theo con nít không tiện, Nhan Lập Bản nhờ người đặt hai vé giường nằm, sạch sẽ lại rộng rãi, quan trọng là ít người.
Không giống với vé ngồi, vé giường nằm không bán cho người bình thường, chỉ phục vụ cán bộ, toàn bộ buồng xe trống rỗng, không có mấy người.
Đản Đản vẫn là lần đầu ngồi xe lửa, nằm ở trên cửa sổ nhìn bên ngoài, trong miệng "Ố? Á!" Không ngừng.
Nhan Đông Thanh nghe nhức đầu, đá một cước lên mông cậu, nhẹ mắng: "Nhỏ tiếng một chút, em gái đang ngủ."
Đản Đản ồ một tiếng thật dài, thành thật đi xuống, bị cha cậu ôm đi ngủ, chỉ có điều chưa được hai phút, lại giống như con dòi, ở trong ngực cha cậu ngọ nguậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây