Biết ý trong lời nói của anh, không đợi anh mở miệng, Phó Nhiễm nói: “Đừng lo, ta và Đản Đản Loan Loan vẫn đang đợi người ở nhà."
Trước đây họ chỉ sống ở thành phố Nam Châu, thủ đô đối với họ mà nói là một thế giới mới, có thể dễ dàng bắt rễ nhưng khó mà cắm rễ lại.
Càng huống hồ Phó Nhiễm không thể bỏ tiệm may của mình.
Nhìn thấy phong thái đơn giản và ân cần của cô, Nhan Đông Thanh cảm thấy có chút ủ rũ, nhéo nhéo mặt cô, nói nhỏ: “Trẫm không nỡ.
Lúc anh đi Thiểm Trung, chỉ nhớ thương có một mình tiểu hoàng hậu, bây giờ thì tốt rồi, một thành ba, nhất là tiểu công chúa, nhỏ như vậy, anh nào mà nỡ được…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây