"Đợi năm sau bán lương thực, tôi định sẽ phát triển xưởng lò." Lưu Nhị Trụ hăng hái mười phần nói.
Nhan Đông Thanh nửa đùa nửa thật, cổ vũ anh ta: "Cố gắng làm tốt, vậy chúng tôi cũng sẽ được hưởng ké chút hào quang của anh."
Lưu Nhị Trụ cười khà khà vò đầu nói: "Dự là cũng không dễ làm, làm một lò xưởng nhỏ, ít nhất cũng phải dùng đến một mẫu đất đất và đắp ba lò nung gạch, không có tầm năm trăm tệ thì không làm được, tôi định sẽ đến Hợp tác xã tín dụng nông nghiệp vay chút tiền trước đã."
Năm trăm tệ đối với người nông dân thì không phải con số nhỏ, Hợp tác xã tín dụng nông nghiệp trong thôn cho vay các khoản nhỏ, dựa vào độ tín dụng của Lưu Nhị Trụ thì nhiều nhất cũng chỉ vay được hơn ba trăm tệ.
Nhan Đông Thanh trầm ngâm nói: "Chỗ tôi có ít tiền tiết kiệm tạm thời chưa dùng đến, anh cầm lấy dùng trước đi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây