Sắp đến đêm giao thừa, thợ chụp ảnh kia thật sự nhờ họ hàng mua cho Nhan Đông Thanh một chiếc máy chụp ảnh hiệu Hải Âu, kèm theo một cuộn phim có thể chụp năm mươi tấm ảnh, một trăm hai mươi tệ và hai mươi phiếu mua hàng công nghiệp.
Nhan Đông Thanh mang máy ảnh về, Phó Nhiễm không dám động vào thứ đồ chơi "hút hồn" này, ngược lại lại là Đản Đản, thằng bé mang theo nước miếng rồi nhảy đến trước mặt Nhan Đông Thanh rồi nhìn chằm chằm bằng ánh mắt tò mò.
"Gọi cha đi." Nhan Đông Thanh đặt máy ảnh lên bàn, sau đó ôm lấy Đản Đản: "Gọi cha thì sẽ cho con."
Gương mặt nhỏ nhắn của Đản Đản lộ rõ vẻ khó xử, thằng bé nhìn Nhan Đông Thanh rồi lại nhìn máy ảnh, khẽ hừ rồi gọi một tiếng: "Cha."
Nhan Đông Thanh xoay đầu sang hướng khác rồi mỉm cười, khụ một tiếng rồi nói: "Gọi thêm lần nữa đi, nói to lên."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây