Nhan Đông Thanh trở mình một cái, vùi đầu vào chăn bông, chìm vào giấc ngủ say, mơ hồ nghe thấy có người nhẹ giọng kêu một tiếng: “Anh ba.
Nhan Đông Thanh không phản ứng gì, anh nghĩ là ảo giác.
“Anh ba? Nhẹ nhàng kêu một tiếng lần nữa.
Nhan Đông Thanh bỗng mở mắt ra, xoay người ngồi dậy, đứng trước giường bệnh cười với, đó còn không phải là tiểu Hoàng Hậu mà anh đang nhớ nhung hay sao.
“Sao nàng lại tới đây? Lời vừa ra khỏi miệng, Nhan Đông Thanh mới nhận ra giọng của anh khàn bao nhiêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây