Cao Tuyết Mai không có ý kiến gì cả, chỉ cần không ở quặng mỏ bị người khác bàn tán sau lưng, thì cô ta làm việc gì cũng đều giống nhau.
Hai người cùng nhau trở về, đi ngang qua bệnh viện công nhân khu mỏ, Phó Nhiễm đột nhiên nghĩ tới lời Nhan Đông Thanh đã nói với cô, bước chân cô khựng lại, cô nói với Cao Tuyết Mai với khuôn mặt đỏ bừng: “Cậu về trước đi, mình đi đến bệnh viện.
“Đến bệnh viện làm gì? Cậu bị bệnh?
Phó Nhiễm mạnh mẽ lắc đầu: “Mình, mình đến lấy thuốc cho cha.
Rốt cuộc cô vẫn là một cô gái mới lớn, Cao Tuyết Mai không nghĩ ngợi gì nhiều: “Vậy thì cậu đi đi, trở lại tiệm may có đăng thông báo, cậu nói cho mình biết một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây