"Gầy quá, lại đen sạm đi, sửa chữa đường sắt ắt hẳn vất vả lắm!" Từ Lan Anh nhanh tay kéo ghế, gọi Nhan Đông Thanh ngồi xuống.
"Về thăm nhà, các con xách theo đồ làm gì?"
Vừa nói vừa trách nhẹ Phó Nhiễm: "Tiểu Nhiễm, lần sau đừng làm vậy nữa nhé, các con cũng cần phải sống, nào lại xách hết đồ sang nhà mẹ thế này!"
Con gái sống cùng nhà cha mẹ chồng có thiệt thòi cũng không dám so đo, nếu đổi lại là nhà khác, chắc đã sớm xích mích ồn ào rồi.
"Chỉ lần này thôi, lần tới con sẽ không mua nữa." Phó Nhiễm cười, xách túi lưới đựng đồ đặt lên bàn ăn tám người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây