Hộp cơm bằng nhôm có xếp mấy miếng thịt trên đó, mặt trên còn để hai cái lòng đỏ trứng gà, trong túi hành lí còn bốn cái bánh bao chay, canh trứng được rót từ ấm sắt, thêm chút dầu mè thơm phức.
Nhan Đông Thanh cúi đầu ăn, chỉ một lúc đã không còn thịt, tất cả đã vào bụng anh.
Phó Nhiễm đã ăn rồi, không ngừng nghỉ gắp cho Nhan Đông Thanh, gắp cái bánh bao chay: "Tam ca, ăn chậm một chút, kẻo mắc nghẹn."
Nói không đau lòng sao được, anh là vị vua ăn sung mặc sướng, bây giờ dãi nắng dầm mưa cả ngày, da đen đi rất nhiều, không có thịt nên giờ người gầy đi hẳn.
Nhan Đông Thanh ăn rất nhanh, ăn chay cũng không khó ăn, nuốt vào hai cái bánh bao, cuối cùng cũng no, ngồi ở trên tảng đá chậm rãi húp canh, than thở nói: "Nhiễm Nhi, nàng nấu cơm không ngon bằng mẹ Nhị Trụ."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây