Ở thành Nam Châu, Nhan Đông Tuyết xem như cô nương lớn tuổi, ngoại hình tính tình của cô đều tốt, lại làm việc trong xưởng, từ khi cô ấy trở về không có ít người ngo ngoe giới thiệu đối tượng cho cô ấy, đều bị cô ấy từ chối.
Vừa mới bắt đầu còn có người hỏi, càng về sau tất cả mọi người thấy cô ấy không có muốn kết hôn, cũng không hỏi nữa, cho đến cuối năm lại có người hỏi cô, đối phương là công an, không chênh lệch với cô nhiều, hài lòng với điều kiện của cô, có ý muốn gặp mặt.
"Tiểu Nhiễm, chị, chị không muốn gặp." Nhan Đông Tuyết cũng phát sầu, cô không nguyện ý, Liêu Quyên ép buộc.
Phó Nhiễm nhiều ít có thể đoán được tâm tư của cô ấy, nhỏ giọng hỏi: “Chị băn khoăn người đồng chí sĩ quan kia có phải không?"
Nhan Đông Tuyết ngượng ngùng cười, cũng không phủ nhận: "Chị nói nhỏ với em, em đừng nói với cha mẹ, anh ấy điện thoại nói cho chị, nói chậm nhất hết năm nay có thể điều tới."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây