Thật ra tuổi của ba bọn họ không cách biệt lắm, nghe Nhan Đông Thanh gọi chị, Đại Nha xấu hổ, ngượng ngùng, khuôn mặt đen thui đỏ ửng, cô ấy cất cỏ lợn vào trong viện, dẫn hai người họ lên núi.
Có Phó Hướng Quốc giúp đỡ, Phó Hướng Tiền mài đá nhanh hơn rất nhiều, chỉ trong hai ngày này đã mài được một đống, dù sao cũng xuất thân từ một lão nông dân, bọn họ có thể làm việc của thợ gạch ngói, tảng đá lớn đều được mài bằng phẳng rồi dán lại, ở giữa chỉ thiếu một lớp xi măng."
"Này, anh cả, đó là con rể nhỏ của anh đúng không, lái máy kéo đến đây làm việc giúp anh đó!" Trước đây Phó Hướng Tiền đã nhìn ra tên nhóc này không bình thường, dính vào cháu gái ông ta đến nông thôn, giống như con bọ hung và nhà vệ sinh vậy, không thể tách rời.
Ông ta đoán trúng rồi, không phải, rốt cuộc là ai đã cướp cháu gái ông ta về tay rồi!
"Đứa con rể này của anh hiếu thuận! Thân thiết! Còn hiểu chuyện!" Nhắc tới Nhan Đông Thanh, Phó Hướng Tiền khen không dứt miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây