Nghe vậy, nỗi lo lắng trong lòng Nhan Lập Bản cuối cùng cũng được buông xuống, ông cười nói: "Nào, lão Lương, lại uống thêm một bát nữa!"
Hai vợ chồng không trì hoãn, đi bằng con đường mà Liêu Quyên thường đi làm, dùng điện thoại của văn phòng gọi tới nông trường Khách Thập, người nghe máy là Trương Chí Cương, anh ta nhận ra giọng nói của Liêu Quyên, bất giác ngồi thẳng người, vội hỏi: "Thím à, tìm đồng chí Nhan Đông Tuyết sao?"
Liêu Quyên biết anh ta đang thăm dò ý tứ, cũng không giấu diếm, ừ một tiếng rồi nói: "Phiền đồng chí sĩ quan hỗ trợ một chút, nói con bé trở về nhà có chuyện."
Đối với nhà họ Nhan gia là chuyện tốt, nhưng Trương Chí Cương nghe được lại cảm thấy trong lòng trầm xuống, cất bước nặng nề đi về phía Nhan Đông Tuyết ở khu nhà nông, gọi cô ra: "Mẹ em gọi điện thoại tới, đi ra nghe một chút đi."
Nhan Đông Tuyết còn chưa bước xuống đất, nghe Trương Chí Cương nói vậy, vội vàng chạy không ngừng nghỉ tới khoa bảo vệ, Trương Chí Cương đi theo sau, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cô gái trước mặt mà nghiến răng, cô vẫn muốn trở về nhà như vậy!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây