"Hoàng Thượng, người đang ở bên ngoài, coi chừng bị người khác nhìn thấy." Phó Nhiễm rút tay mình ra, nhỏ giọng nhắc nhở anh.
"Nhìn thấy thì nhìn thấy, nàng là vợ ta, chẳng lẽ không thể nắm tay?" Nhan Đông Thanh khịt mũi, nhanh tay đưa tay cô vào túi áo mình.
Phó Nhiễm giống như ăn một viên kẹo đường lớn, lấy ngón út ngoắc vào tay Nhan Đông Thanh, nhỏ giọng nói: "Hoàng Thượng, trước kia người đã từng làm chuyện thân mật như này chưa?"
Nhan Đông Thanh ho khan, tóc bị gió thổi làm loạn, nghiêm mặt nói: "Nàng sai rồi, ta trước nay đều khinh thường nói chuyện yêu đương."
Phó Nhiễm cúi đầu cười trộm, trong đầu đột nhiên nghĩ tới một nơi: "Người đi theo thần."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây