Nhắc đến sính lễ, Từ Lan Anh liền nhanh chóng suy xét, liếc thấy toàn bộ khu mỏ quặng, lại thấy không có nhà nào nhiều sinh lễ như nhà này.
"Cha Đông Tuyết thực sự là người hào phóng, cho một trăm sáu." Từ Lan Anh lần đầu tiên được cầm nhiều tiền như thế.
Một trăm sáu sao... Cô ta định thốt ra lúc ấy, mẹ tên Mã Gia Huy chỉ cho có tám mươi, là do cô ta đòi mới được như thế...
Phó Yến không ngăn được sự đố kỵ trong lòng, tự dưng trừng chồng của cô ta một cái, nhẹ nói: "Lễ hỏi cho nhiều như thế thì dùng làm cái gì? Quan trọng chính là chung sống theo thời gian, nhà ta gia cảnh như thế nào, tiền viện nhà chú gia cảnh như thế nào? Môn không đăng hộ không đối, sau này tiểu Nhiễm sẽ bị khinh bị ghét, mẹ à, mẹ nghĩ xem."
Cô ta vừa nói xong, Nhan Đông Thanh bưng bát đũa từ trong nhà ra, thật vừa đúng lúc, nghe Phó Yến nói, anh lạnh nhạt mở miệng: “Chị Yến, tôi cũng không cần chị quan tâm, sống tốt mới là quan trọng nhất, tiểu Nhiễm có tôi che chở, sẽ không để cho cô ấy bị khinh miệt."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây