Trong phòng yên tĩnh, Sở Đại Bảo Bảo từ trong ngực Lâm Hàn đứng lên liền nhét miếng bánh trong tay vào miệng Lâm Hàn.
Lâm Hàn vừa nhìn trên bánh tất cả đều là nước miếng của cậu nhóc, lập tức trên đầu chảy đầy vạch đen: “Nương không đói, Đại Bảo Bảo ăn đi.”
“Nương, nó ăn no rồi.” Đại công tử cực kỳ không khách khí chỉ vào đệ đệ: “Không muốn ăn mới có thể nghĩ đến người khác.”
Lâm Hàn cướp lại để cho tiểu nha hoàn bưng đi.
Đại Bảo Bảo tuy rằng không thể như ý nguyện, nhưng bản thân cậu nhóc cũng không muốn ăn nữa, giơ bàn tay nhỏ lên bôi hết trên người. Cũng may Lâm Hàn đề phòng trước, túm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu nhóc rồi bảo Hồng Lăng đi lấy khăn mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây