Sở Dương rất cảm động, trở lại tiểu viện của nó, thành thạo cởi bỏ y phục trên người, cẩn thận rửa mặt xong xuôi rồi chạy về chủ viện.
Sở Dương trở về quá trễ, nha hoàn bà tử cũng tới giờ dùng cơm, Lâm Hàn cũng không sai người hầu hạ. Sở Tu Viễn, Sở Ngọc cùng Sở Đại Bảo Bảo đều không nhịn được nên đã bóc bánh chưng lót dạ, Lâm Hàn tự dỡ bỏ mấy cái tô lớn úp trên mấy dĩa thức ăn, sau đó múc cho Sở Dương một chén canh đầy: “Mới đi ra ngoài về, uống một bụng gió lạnh, húp trước một bát canh nóng làm ấm dạ dày đã.”
Sở Dương cười nói: “Vừa lúc con cũng khát nước.”
Đại Bảo Bảo nhét miếng bánh chưng cuối cùng trong tay vào miệng, nuốt xong còn hỏi Sở Dương: “Đại ca lúc nãy còn chưa nói đã bắt được hung thủ hay chưa.”
Lâm Hàn thay Sở Dương nói: “Vụ án người không đầu đâu có giải quyết nhanh như thế được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây