Sở Dương đã mười bảy tuổi, không phải mười lăm sáu, càng không phải mười ba mười bốn, Lâm Hàn nghe vậy, sự tức giận trong lòng cũng biến mất, nhưng lại sợ sau này nó lại gạt nàng làm chuyện gì đó nên vẫn giữ nét mặt vô cảm: “Nhị Bảo có chuyện gì gạt nương không? Bây giờ nói luôn đi, sẽ xem như vô tội.”
Sở Ngọc cười nói: “Nương cứ việc an tâm, con nghe lời hơn bọn họ, bọn họ chọc thủng trời, hài nhi cũng sẽ không ——”
Đại Bảo Bảo vội hỏi: “Bọn họ là ai? Huynh nói cho rõ ràng.”
Sở Ngọc: “Đệ cùng đại ca, làm sao hả?”
Đại Bảo Bảo trừng mắt nói: “Huynh nói đại ca thì cứ nói đại ca, mắc gì lại lôi đệ vào? Năm nay đệ không có không nghe lời.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây