Sở Tu Viễn im lặng thở dài.
Sở Mộc lập tức nhận ra vẫn còn chuyện gì đó: “Nghe nô bộc trong phủ ta nói, hôm qua vừa vặn đụng phải bệ hạ và điện hạ, Thừa tướng đang lo lắng cho con đường làm quan của tôn nhi nhà ông ta chưa bắt đầu đã chết non sao, hy vọng ngài có thể giúp tôn nhi của ông ta nói tốt vài câu trước mặt bệ hạ?”
Sở Tu Viễn không phải người thích ra mặt cho người khác, Lâm Hàn bèn hỏi: “Chàng đáp ứng rồi?”
Sở Tu Viễn khẽ lắc đầu.
Lâm Hàn yên tâm, nói: “Chàng mà đồng ý thật thì quan lộ của tôn nhi ông ta xem như toi rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây