Lâm Hàn cười hỏi: “Đánh gãy chân ta à?”
Hô hấp của Sở Tu Viễn khựng lại: “Đừng có tưởng ta không dám.”
Lâm Hàn nói thầm, chàng không dám thật. Sợ Sở Tu Viễn tức điên lên, nên miệng vẫn thành thật đáp: “Được, nghe chàng cả, phu quân. Vừa hay mấy ngày này ta có việc nên cũng không có thời gian rảnh mà ra ngoài.”
Sở Tu Viễn: “Cả ngày nàng chỉ việc ăn no rồi chờ đói thì có thể có việc gì được?”
Lâm Hàn giơ tay lên, bày ra tư thế tay bẹo người, Sở Tu Viễn cuống quýt nói: “Vi phu sai rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây