Nghĩ đến đây, Sở Tu Viễn lần đầu tiên sinh ra ác cảm với nàng ta: “Khó trách bệ hạ không muốn nhắc tới nàng ta.”
“Thật sự là có thai thì một gói thuốc cho ra là được rồi, bệ hạ cần gì phải tức giận.” Lâm Hàn nói: “Hơn nữa, cho dù công chúa mang hài tử của ai, chung quy vẫn là cháu trai của bệ hạ, bệ hạ ngại mất mặt có thể lệnh trưởng công chúa gả qua, nào tức giận đến mức cũng không muốn dùng cơm ở nhà nàng ta chứ.”
Sở Tu Viễn ngẫm lại, không khỏi gật đầu: “Loại bệnh này có phải rất khó trị hay không?”
Lâm Hàn cũng chưa từng nghe nói qua mấy lần, nào biết: “Không chết được.”
Sở Tu Viễn: “Rất khó chịu à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây