Đối với những người lính chạy mỗi ngày vài trăm dặm, lượng vận động rất lớn, một ngày có thể không ăn nhưng không thể không uống nước muối, nếu không sẽ bị hư thoát. Vậy nên trong quân chuẩn bị một lượng lớn muối ăn.
Điểm này Sở Tu Viễn rất rõ ràng, không hỏi Lâm Hàn lấy muối từ đâu ra, càng không hỏi hỏa đầu quân sao lại dám dùng muối ướp cá, bởi vì Lâm Hàn có quyền quyết định vật chất của hữu lộ quân của nàng phân phối như thế nào.
Sở Tu Viễn: “Nếu đã có thịt, vậy lại săn thỏ làm cái gì?”
“Đương nhiên là làm cho binh sĩ của chàng ăn.” Lâm Hàn không đợi Sở Tu Viễn mở miệng: “Ngựa Hung Nô tráng kiện, chúng ta đều biết là bởi vì ở bên này cỏ tốt nuôi súc vật màu mỡ. Còn người mạnh là bởi vì cái gì?”
Sở Tu Viễn ngẫm lại: “Nàng muốn nói là nhờ ăn thịt à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây