Lâm Hàn: “Đương nhiên. Nhưng nương ngươi không phải Phí Tiến, sẽ không liều mạng như ông ấy, xuất kích đánh Hung Nô cũng chưa chắc sẽ thắng được.”
Sở Ngọc gật đầu: “Nương nói đúng, đại ca, người lao lực đánh Hung Nô như Phí Tiến cả triều ta cũng chỉ có một người thôi. Hơn nữa nương còn có vũ khí bí mật. Phí Tiến không có. Đúng không? Nương.”
Lâm Hàn cười gật đầu, vỗ một cái nhẹ vào mông Đại Bảo Bảo: “Tự mang giày đi nào. Sáng nay chúng ta ăn canh.”
“Canh trứng gà sao?” Đại Bảo Bảo thuận miệng hỏi.
Lâm Hàn lắc đầu: “Súp cay Hà Nam.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây