Lâm Hàn rốt cuộc không nhịn được nữa, xoa xoa thái dương nói: “Đại Bảo Bảo, con nói nhỏ một chút mọi người vẫn nghe được mà.” Tạm dừng một chút: “Cứ như thế thì sớm muộn gì ta cũng bị các con nháo cho điếc mất.”
Tiểu hài tử muốn nói nó không có lớn tiếng, quay đầu lại thấy mẫu thân nhà nó đang cau mày, vội vàng im lặng, trừng mắt liếc Sở Dương.
Sở Dương muốn quở trách nó lại phát hiện sắc mặt của Lâm Hàn không ổn, nháy mắt với Sở Ngọc.
Sở Ngọc cầm lấy sơn tra của nó rồi đứng dậy.
Đại Bảo Bảo thuận miệng hỏi: “Đi đâu vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây