Thương Diệu vừa nghe đến chính sự, cũng không đuổi theo hắn không thả nữa: “Chuyện liên quan đến Hung Nô à?”
“Không phải. Nhưng mà chuyện này cũng đã thảo luận, ra được một kế hoạch rồi, nhưng vi thần còn chưa kịp viết ra.” Sở Tu Viễn nói.
Thương Diệu tiếp nhận tấu chương nhưng không vội vàng mở ra: “Nói tới chuyện Hung Nô. Người Hung Nô e ngại ngươi, năm ngoái ngươi tự mình đi một chuyến có thể làm cho Hung Nô an phận mấy tháng. Nếu cứ không cử quân đi qua đó, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ phản.”
Sở Tu Viễn: “Phí Tiến.”
“Ai?” Thương Diệu không nghe rõ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây