Lâm Hàn không tiếp lời, chỉ vì chuyện của con trẻ không được qua loa. Huống hồ thằng bé này còn là một đứa trẻ thông minh, không để nó tâm phục khẩu phục thì chỉ tổ trồng lứa ra lau thôi.
Ngày thứ ba sau khi Sở Tu Viễn đi, Lâm Hàn đưa của hồi môn… hai hộp vàng bạc châu báu mà nàng chuẩn bị cho công chúa đi, về đến phủ thì lại nhìn thấy tôi tớ trông rau xuống, kiểm tra sổ sách, kiểm kê bạc thuế từ huyện Phượng Tường gửi đến một phen, thấy không có chuyện gì cơ thể liền thả lỏng, bắt đầu giăng hố cho Đại Bảo Bảo.
Ngày hai mươi tư tháng mười một, sau trận tuyết rơi dày đặc, thời tiết chuyển xanh, ba đứa trẻ nghỉ học, Lâm Hàn dẫn chúng nó tới chợ Đông nói là mua y phục và ủng đông.
Thế nhưng, đi đến trước cửa tiệm sách mà Lâm Hàn và Hoàng đế cùng mở, Lâm Hàn dừng lại.
Sở Ngọc và Sở Dương vẫn còn nhớ cửa hàng này. Sở Dương thấy thế bèn mở miệng hỏi: “Nương muốn xem xem sách dạy nấu ăn của nương bán thế nào ạ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây