Thằng bé chưa ăn bao giờ, cũng không biết mùi vị thế nào, nhưng nó biết thịt dê đắt hơn thịt lợn. Bánh chẻo chiên nhân thịt lợn đã ngon như thế, nhân thịt dê chắc chắn còn ngon hơn.
Thằng bé nuốt nước bọt, quay sang nói với phụ nhân đại nhân của nó rằng: “Cha làm việc vất vả, cha ăn đi. Con không ăn nữa.”
Quay người trở về chỗ ngồi của mình, ăn hết hai chiếc bánh chẻo chiên, đoạn bưng bát lên ăn bánh chẻo luộc.
Sở Tu Viễn thấy thế thì vừa tò mò vừa buồn cười, chuyện phi lý ngụy biện của nó cả đống, hiểu chuyện ngoan ngoãn, biết nói chuyện hơn cả người lớn cũng là nó.
Sao nó thay đổi nhiều như thế vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây