Thương Diệu chậc chậc một tiếng, vỗ vỗ bả vai hắn, nhỏ giọng nói: “Chuyện xấu trẫm phải nói trước, nếu hài tử này dám cùng Thái tử đùa giỡn tâm nhãn, trẫm chết cũng phải kéo nó theo.”
“Khụ!” Sở Tu Viễn quay mặt sang chỗ khác.
Thương Diệu sửng sốt, cho rằng hắn không nỡ, thấy trên mặt hắn chất đầy ý cười liền ngây ngốc: “Ngươi… cười cái gì?”
“Bệ hạ có điều không biết, thần và phu nhân cũng nghĩ như vậy.” Sở Tu Viễn nói.
Thương Diệu xoay người lại, phát hiện Lâm Hàn đang nói gì đó với nha hoàn, không chú ý tới bọn họ, không tin là trùng hợp như vậy: “Khi nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây