Sở Nhị Bảo quấn chặt chăn, mở to hai mắt nói: “Con buồn ngủ lắm, đừng gọi con.”
Sở Tu Viễn túm lấy lỗ tai nhỏ của nó: “Đừng có mà cái tốt không học lại đi học mấy cái không tốt của Đại Bảo Bảo.”
“Con không có không tốt.” Đại Bảo Bảo cao giọng hét lên, quay sang nương nó: “Nương, cha lại nói xấu con rồi.”
Lâm Hàn: “Đó là cha không hiểu rõ con thôi. Con cởi giày ra, lên giường chơi với ca ca đi.”
Sở Ngọc lớn tiếng nói: “Nương, con muốn đi ngủ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây