Sở Tu Viễn giận đến bật cười, không nghĩ tới tiểu hài tử lại dám nói ngược lại như thế: “Vì sao ta phải nói cho con biết?”
“Bởi vì cha là cha con mà.” Đại Bảo Bảo nói như thể đương nhiên.
Sở Tu Viễn bị nó nói ngược lại đến mức bị chặn họng không biết nên nói cái gì.
“Đại Bảo Bảo, nếu không ngoan không có phần của con.”
Thanh âm của Lâm Hàn từ trong chủ viện truyền ra, sắc mặt tiểu hài tử đột nhiên thay đổi, lớn tiếng kêu lên: “Không được, nương!” Lập tức nghĩ đến chuyện nương nó dặn dò, lại kéo cổ họng hét to: “Mộc ca, Mộc ca ca, ngươi ở đâu? Tiểu Hầu gia, mau đi ra!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây