Tiểu hài tử luống cuống: “Nương, nương, con sai rồi, nương, đừng khóc, nương… hu hu… Nương, con không dám nữa…”
Lâm Hàn trợn tròn mắt, nước mắt của nàng còn chưa chảy mà tiểu hài tử đã khóc rồi sao.
Lâm Hàn không nhịn được nhìn sang Sở Tu Viễn, làm thế nào bây giờ, tiếp tục sao?
Sở Tu Viễn ngồi xổm xuống, lạnh lùng nói: “Khóc cái gì?!”
Tiếng khóc đột nhiên im bặt, tiểu hài tử tủi thân bi bô: “Con không biết, cha, con không cố ý mà, con sai rồi, cha… hu hu…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây