“Con cũng có thể đánh nó, nương không trách con.” Lâm Hàn nói xong thì cùng Sở Tu Viễn ra ngoài: “Nương hãy còn có việc, chốc nữa sẽ quay lại.”
Nàng nháy mắt ra hiệu với Sở Mộc, trông chừng đấy.
Thằng bé vùng ra khỏi Sở Ngọc rồi đuổi theo, Sở Dương đứng dạy ngăn cản, nhìn chằm chằm thằng bé rồi bảo: “Nói ai ngu đần hả?”
Thằng bé sợ đến nỗi quên cả khóc, định thần lại thì méo miệng muốn khóc, Sở Dương giơ bàn tay lên, thằng bé khong khỏi lùi lại một bước: “… Không nói huynh.”
“Vậy thì chính là nói ta rồi.” Sở Ngọc bước đến một bên khác của thằng bé: “Ta có từng bảo đệ ngu si bao giờ chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây