Lâm Hàn cười nói: “Từ đệ đệ của Sở tiệp dư biến thành đệ đệ của Hoàng Hậu, biến thành Đại tướng quân của triều ta. Chàng vẫn luôn thay đổi, trải qua nhiều chuyện, thái độ xử sự cũng sẽ thay đổi.
“Trước kia cảm thấy khá tốt là vì không có ai nói với chàng nơi này không chỉ là Sở gia mà còn là phủ Đại tướng quân, không phải nơi bọn họ muốn tới thì tới, muốn đi thì đi. Cho dù là hảo bằng hữu lâu năm của chàng, tới cửa thăm viếng thì cũng nên cho hạ nhân tới đánh tiếng trước mới phải.”
Sở Tu Viễn bắt đầu suy nghĩ sâu xa.
“Có phải tướng quân cảm thấy không cần thiết không? Đều là người quen mà.” Lâm Hàn nói: “Hiện giờ thiên hạ đều nói Hàn vương lòng dạ khó lường, ông trời cũng chướng mắt, sét đánh giữa trời quang vào ngay thiên điện hắn ta đã ở lúc còn nhỏ, dù Hàn vương đã không còn cách nào để đụng vào bệ hạ và ngài nhưng bệ hạ vẫn chưa triệu đám Thuần Quân trở về, những người bằng hữu đó của chàng có biết vì sao không?”
Sở Tu Viễn: “Bọn họ cho rằng Hàn vương tà tâm chưa dứt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây