Cái này thật sự là oan uổng cho Lâm Hàn.
“Bệ hạ, thiếp thân là người, người thì khó tránh khỏi có lúc sơ sẩy.” Lâm Hàn không đợi hắn mở miệng lại nói: “Nếu mà thiếp thân chu đáo, có khi ngài lại nghĩ người quá thận trọng như nữ nhân trước mặt này thật đáng sợ.”
Thương Diệu cười khẽ một tiếng, cúi đầu gắp một miếng sườn heo cho nhi tử hắn.
Lâm Hàn thấy thế, liền biết hắn không truy cứu nữa.
Vốn định cho Hoàng đế Thương Diệu một cái đùi heo sau, nhưng nàng vừa nghĩ phần móng của đùi heo đã bị cắt ra rồi, chỉ cho như vậy có vẻ hơi ít. Đang cân nhắc chưa biết nên cắt chỗ nào, thấy hắn thức thời như vậy, sau khi ăn xong Lâm Hàn lặng lẽ phân phó Hồng Lăng, cho Hoàng đế bệ hạ nửa con heo bao gồm cả nửa phiến xương sườn đã cắt ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây