Lâm Hàn khom lưng bế nó lên, áp lên mặt nó hít hà: “Ừm, thơm đấy, chúng ta đi ăn cơm nào.”
“Ấy, đây là bánh gì thế? Sao lại là màu xám?” Sở Dương cầm lên, cúi đầu nhìn: “Đây là cơm gì thế ạ?” Nó chỉ vào bát rồi quay sang nhìn Lâm Hàn.
Lâm Hàn buông Đại Bảo Bảo xuống: “Đây là cháo bát bảo. Bên trong ngoài cho gạo thì còn có tất cả các loại ngũ cốc có thể nấu ăn cùng với táo đỏ hạt sen. Các con thử xem, ngon lắm. Bánh này còn bỏ thêm bột cao lương nữa.”
Trong lòng Sở Tu Viễn lấy làm run sợ: “Tiền của nhà chúng ta đâu?”
“Đều ở khố phòng cả.” Lâm Hàn vô thức nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây