Lâm Hàn nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc bèn ra đón, cười như không cười hỏi: “Đại tướng quân bận việc xong rồi sao?”
“Phu nhân, ta thật sự không biết bọn họ sẽ đến.” Sở Tu Viễn vội vàng nói.
Lâm Hàn giễu một tiếng: “Vậy chàng có biết bọn họ hái hết táo đỏ ở phía dưới rồi không?”
Đại tướng quân há miệng, luôn cảm thấy lúc này nên nói ít lại.
“Không nói nên lời hả? Táo vàng cũng hết rồi hử?” Lâm Hàn quay sang nhìn Sở Mộc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây