Buổi tảo triều sáng hôm sau, Sở Tu Viễn phát hiện đáy mắt Thương Diệu xanh đen, sắc mặt vàng vọt, xem ra tối qua cả đêm không ngủ, âm thầm quyết định.
Ngày mười sáu tháng chín, vừa mới mở mắt ra, Lâm Hàn đã nhịn không được nhắc nhở Sở Tu Viễn: “Đừng quên chuyện chàng đã đáp ứng ta đấy.”
“Không quên.” Sở Tu Viễn bất đắc dĩ liếc nàng một cái rồi ngồi dậy.
Lâm Hàn đi theo xuống giường: “Chúng ta đã thống nhất là sẽ đi điện Tiêu Phòng, chàng sẽ không mang ta đến điện Tuyên Thất đấy chứ?”
“Nhân vô tín bất lập.” Sở Tu Viễn nhắc nhở nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây